PS: READ CHINA, THINK…!
Nhưng giờ đây, khi kinh tế Trung Quốc giảm tốc mạnh và thị trường lo ngại có thêm tin xấu, “cây đũa thần” trong tay các nhà lãnh đạo của nền kinh tế Trung Quốc có vẻ như đã mất thiêng phần nào.
Cú sốc mang tên tỷ giá Nhân dân tệ ập đến hồi tuần trước, ngay sau khi uy tín về quản lý kinh tế của Bắc Kinh đã sứt mẻ vì xử lý lúng túng đợt lao dốc của thị trường chứng khoán hồi đầu mùa hè.
Theo các chuyên gia kinh tế quốc tế từng tiếp xúc với những nhân vật cấp cao ở Bắc Kinh, các nhà điều tiết thị trường chứng khoán Trung Quốc đã không nhận thức rõ về những dòng tiền khổng lồ từ hệ thống ngân hàng chảy vào thị trường chứng khoán, làm hình thành bong bóng. Bởi thế, khi giá cổ phiếu đảo chiều, các nhà hoạch định chính sách lo ngại còn có những mối nguy hiểm không thể lường hết.
Vào thời điểm đó, Chính phủ Trung Quốc đã quyết định khống chế và khẳng định sự kiểm soát đối với thị trường, bất chấp trước đó các nhà lãnh đạo nước này vẫn luôn miệng nói về sự cần thiết phải trao cho thị trường một vai trò lớn hơn.
Cổ phiếu Trung Quốc sau đó đã “cắt cơn” giảm nhờ hoạt động mua vào của các đơn vị được Chính phủ chỉ đạo và lệnh cấm các nhà đầu tư lớn bán ra. Tuy vậy, niềm tin của giới đầu tư vẫn mong manh: trong phiên giao dịch ngày 18/8, thị trường chứng khoán Trung Quốc sụt hơn 6%.
Nay, sự khó hiểu cũng bủa vây động thái tỷ giá của Ngân hàng Trung ương Trung Quốc (PBoC) hồi tuần trước.
Theo những gì được tuyên bố, động thái phá giá đồng Nhân dân tệ mạnh nhất kể từ năm 1994 là nhằm thúc đẩy một hệ thống giao dịch dựa trên thị trường, và động thái này đã nhận được sự hoan nghênh thận trọng của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF).
Nhưng trên thực tế, ngay sau động thái phá giá, PBoC lại can thiệp để... đỡ tỷ giá Nhân dân tệ. Điều này cũng giống như trong suốt nhiều thập kỷ qua, PBoC luôn can thiệp để gây ảnh hưởng lên tỷ giá Nhân dân tệ so với đồng USD.
Sự mập mờ trong các động thái chính sách của Trung Quốc đã khiến thị trường chứng khoán và tiền tệ toàn cầu chao đảo.