Có nhiều lý do nhưng tôi chỉ nhấn mạnh ba điểm.
1-Thứ nhất, ông Trump đại diện cho cơn sóng dữ của một bộ phận lớn trong dân chúng Mỹ, những người bằng lá phiếu của mình có thể quyết định ai là người để họ giao phó tương lai. Ông Trump biết cách điều tiết cơn giận dữ của tầng lớp bình dân này chống lại Washington. Ông ấy chạm đúng vào những bất an và những lo ngại của họ. Ông ấy đã nói một cách bộc trực và giản dị nỗi đau mà họ từng gánh chịu. Một bí mật công khai là Trump phát huy tối đa được sức mạnh của facebook (Trước đây, Roosevelt dùng ra-đi-ô, Reagan dùng TV).
2- Thứ hai, bà Clinton giống như một con đê đã được đắp lên để bảo vệ cho giới thượng lưu Mỹ. Bà là một chính trị gia lão luyện, nhưng không được đa số cử tri lựa chọn, vì đảng Dân chủ của bà đã nắm quyền 2 nhiệm kỳ, vì gia đình bà đã chiếm Nhà Trắng quá lâu. Ông nhà từng làm 8 năm tổng thống, bà 4 năm ngoại trưởng. Người Mỹ vốn năng động và thích thay đổi. Ông Obama thì quá thánh thiện, bà Clinton bị coi là giả dối. Trump là sự lựa chọn tốt hơn, vì ông trần tục từ trong ra ngoài. Nước Mỹ luôn vĩ đại vì sự trần tục của nó. “Cơn sóng dữ” Trump tràn lên “con đê” Hillary một cách nghẹt thở đối với nhiều cử tri là vì vậy.
3- Lý do thứ ba, cử tri Mỹ chán ghét việc xem chính khách là khuôn mẫu. Họ ít khi tin vào các chính khách, họ coi việc lấy chính khách làm khuôn mẫu là di sản của lối sống từ thời bộ lạc. Điều này lại là điểm cộng cho Trump vì ông này chưa bao giờ là chính khách cả. Một bộ phận lớn dân Mỹ không quan tâm đến chính trị và họ cũng không đầu tư xúc cảm vào chính trị. Họ chọn người để làm những việc lớn cho nước Mỹ. Và họ không để cho truyền thông đánh lừa. Vì vậy, mới có chuyện báo chí hướng họ theo một đằng thì họ lại hành động một nẻo.