TẦM NHÌN "ĐỊA-VĂN-CHÍNH-CÔNG-KINH"
QUYẾT ĐỊNH THÀNH CÔNG

I FORESEE TO WIN
NOTHING IS PERMANENT EXCEPT CHANGE

Đối thoại giữa Đức Phật và gã chăn cừu

Gã chăn cừu: - Bữa ăn ta đã sẵn, ta đã vắt xong sữa cừu. Cửa chòi ta đã khóa, lửa ta đã nhóm. Hỡi trời, muốn mưa xuống bao nhiêu cũng được!

 

Đức Phật: - Ta không cần thức ăn và sữa uống. Gió là căn chòi của ta, lửa ta đã tắt. Hỡi trời, muốn mưa xuống bao nhiêu cũng được!

 

Gã chăn cừu: - Ta có cừu, có bò cái, ta có những cánh đồng ông cha ta để lại, và một con bò đực ấp ủ những con bò cái. Hỡi trời, muốn mưa xuống bao nhiêu cũng được!

 

Đức Phật: - Ta không có bò đực, bò cái. Ta không có cánh đồng. Ta không có gì. Ta không sợ gì. Hỡi trời, muốn mưa xuống bao nhiêu cũng được!

 

Gã chăn cừu: - Ta có một nàng chăn cừu dễ bảo và trung thành. Từ nhiều năm nay, nàng là vợ của ta, và ta sung sướng chơi đùa buổi tối với nàng. Hỡi trời, muốn mưa xuống bao nhiêu cũng được!

 

Đức Phật: - Ta có một tâm hồn dễ bảo và tự do. Từ nhiều năm nay ta rèn luyện nó và tập cho nó chơi đùa với ta. Hỡi trời, muốn mưa xuống bao nhiêu cũng được!

Sinh ra và lớn lên tại xứ Chùa Hương (Hà Đông xưa,nay là Hà Nội !) trong bầu “không khí” đặc sệt “Phật giáo” và sau ba chục năm đã qua kể từ khi lần đầu đọc bài viết này và khi chuẩn bị bước vào tuổi 64 nhưng câu chuyện vẫn còn lẩn quẩn trong đầu óc tôi với 5 câu hỏi:

1-Giữa gã chăn cừu và đức Phật, ai là người có lý, ai là người đáng noi gương theo ?

2- Ai là người sống thực, ai đã không lãng phí đời mình ?

3- Giữa giữa đạo và đời, làm thế nào để lựa chọn ?

4- Để lên được cõi Niết Bàn (nir·va·na nərˈvänə,nirˈvänə / (Tiếng Phạn/Ấn Độ cổ thì “Niết “là “Không”,”vana” là “Dục/Ham muốn”) CÓ PHẢI CHỈ CÓ 1 CON ĐƯỜNG ĐỘC ĐẠO  “khổ hạnh”, một con đường “xuất thế”: Tu theo đạo Phật, đối với nhiều người, là thoát ly hết, là noi theo gương thái tử Tất Đạt Đa đã từ bỏ ngai vàng và vợ con, để một mình tĩnh tâm tu luyện cho tới khi đạt được Niết Bàn?

Nhưng hiểu như vậy là đã quên những lời dậy đầu tiên của đức Phật Thích Ca tại vườn Lộc Uyển:

“Này các tỳ kheo, có hai con đường cực đoan mà con người phải tránh nếu muốn đi tìm giải thoát: đó là con đường chấp chặt vào lạc thú giác quan, và con đường khổ hạnh, ép xác. Như Lai đã tìm được con đường ở giữa, đó là con đường trung đạo đưa tới trí tuệ và giác ngộ”.

5-Vậy phật Di Lặc (Bụng bự,cười hết cỡ,tay cầm cả mấy lượng …SJC,….Hihi…) đã “chọn” con đường nào mà cũng đắc đạo vậy ?

OTHER NEWS

PS: ”TÍT” RẤT ….BẮT MẮT !? (Một Thế Giới) – Một kế hoạch nằm trong công cuộc đổi mới giáo dục, được bộ Giáo dục đào tạo (GDĐT) đưa ra là tổ chức bốn cuộc hội thảo quan trọng. Các địa phương trên cả nước, phân chia theo địa bàn, sẽ được tổ chức tại […]

Read more
Read more