TẦM NHÌN "ĐỊA-VĂN-CHÍNH-CÔNG-KINH"
QUYẾT ĐỊNH THÀNH CÔNG

I FORESEE TO WIN
NOTHING IS PERMANENT EXCEPT CHANGE

%image_alt%

“NHẪN CHI NHỨT TỰ VẠN HẠNH VI TIÊN”

Nghĩa là: Chỉ có một chữ “nhẫn” mà đứng đầu cả muôn hạnh.

* * * * *


Trên đường đi: đường sông thì voi vịnh, sóng gió; đường mòn thì cong queo gồ ghề gai gốc; đường cái thì xe cộ nguy hiểm, người đi đường phải kiên nhẫn thận trọng mới đi hết quãng đường, nóng tánh không sao khỏi vấp ngã, vất vả nhiều phen, nhiều khi ngã quị giữa đường.

Mỗi lần giận dỗi hơn thua, thấy mình mạnh thì cứ la ó đánh mắng, đến cơn nguội xét lại, tuy mình phải nhưng giận quá trớn mất cả lẽ phải; những cơn phẫn nộ thấy mình thế yếu nên cố nén giận mà nhịn, là vì sợ không dám chống lại, nhờ nhịn được mà bớt tai hại.

Cơn nóng giận ỷ mình thế mạnh đánh mắng người ta là gây căm thù, nếu có cơ hội là bị trả đũa ngay; khi hơn thua biết thế yếu, tuy mình thế yếu mà không dằn được cứ nói thẳng cho hả giận là bị trả đũa ngay, hoặc bị tù đày, hoặc bị chết.

Cam chịu nhục mà nhẫn, dẫu mình mạnh thế hơn kẻ yếu, nhưng đối phương ngu si bừng tức ngây lên, là mình nhịn ngay, như vậy bị khinh chê là dại, nhưng cố nhẫn nhục, kẻ thông thường khinh chê, mà người quân tử, hiền thánh khen là hay.

Trăm kinh ngày sách đều ca ngợi sự nhẫn là quí báu hơn vàng. Người muốn nên danh phận đầu phải học lấy chữ nhẫn, người tu lại cần cù học nhẫn.

Tôi thấy nhân tình càng ngày càng xáo trộn đổ vỡ, từ trong gia đình rồi đến xóm giềng ra đến quốc gia xã hội vì không nhẫn được mà gây ra nhiều tai hại ghê gớm.

Dạy nhẫn hòa thì xưa nay sách vở biết bao nhiêu đã dạy như: chuyện Hàn Tín lòn trôn, truyện Tấm Cám, Lâm Sanh Xuân Nương, Trần Minh khố chuối, chuyện Thị Kính, v.v…

Nhưng có thấm vào đâu, nay tôi có giảng cũng bằng thừa, có viết ra như bóng trúc quét sân, nhưng giờ yên tĩnh tu hành, lấy giấy bút làm vui, thì tôi cũng viết ra và thành tâm kính khuyên người đời nên để tâm vào những sách vở có dạy chữ NHẪN.

Người đời nhẫn mà nên danh phận, người tu hành nhờ nhẫn mà thành công đắc quả vậy.

OTHER NEWS