“Đừng tin những gì bạn nghe, và chỉ tin một nửa những gì bạn thấy” (“Believe none of what you hear, and only half of what you see” – Benjamin Franklin).
1-Từ lâu thường nghe nói :
+ “Nước ta rừng vàng biển bạc”. Nay rừng hết, biển chết, tài nguyên cạn kiệt, đồng bằng hạn hán, ngập mặn.
+ Lại nghe “người Việt Nam thông minh cần cù” và “không thua kém ai”. Nhưng tại sao dân phải xuất khẩu lao động, để làm thuê, đẻ mướn?
+ Tại sao nhà giầu và các quan chức bỏ đất nước ra đi ngày càng nhiều?
+Tại sao hàng trăm ngàn doanh nghiệp chết hoặc ngắc ngoải?
+ Tại sao bà phó chủ tịch nước kêu lên, “họ ăn không từ một cái gì”?
+Tại sao Chính phủ không biết “lấy tiền đâu để phát triển”?
+ Tại sao cải cách mà đất nước vẫn tụt hậu, nợ công chồng chất, ngân sách thâm hụt, chỉ đủ trả nợ đến hạn?
+ Tại sao xã hội bất an, trộm cắp, lừa đảo, bạo lực?
2-Thật nghịch lý. Do dân trí hay do ngộ nhận?